Một con đò đưa khách sang sông
Chở đi những chuyến hàng là tri thức
Khách đi rồi có còn quay trở lại
Để ghé thăm con sông cũ có bóng Thầy?
Người lái đò vẫn tận tụy hàng ngày
Cần mẫn chăm lo những mầm non bé nhỏ
Để mai này thành cây xanh to lớn
Đơm những bông hoa đem mật ngọt cho đời
Việc “trồng người” đâu phải giản đơn!
Bởinó mang cả yêu thương và tâm huyết
Cho tri thức, trao niềm tin và lẽ sống
Cho em tìm hạnh phúc ngày mai
Đẹp biết bao những con người vĩ đại
Nhưng rất bình dân giản dị giữa đời thường
Khách đi rồi có còn quay trở lại?
Thầy vẫn lặng thầm dìu dắt những mầm xanh.
Cẩm Tú – Khoa Dân vận